Kiều Giang

NÁT HỒN DU MỤC



Từ độ yêu người, đêm mắt sâu
vầng trăng cổ tích vọng kinh cầu
bóng ai khua động lung linh nguyệt
đau tiếng quyên xa, mộng gối đầu


Rồi những mùa thu mây trắng bay
ngàn khơi áo tím, nhớ cau mày
xuân xanh khép mở, trơ cành liễu
sóng cuộn triều dâng, núi ngực say


Em vẫn ngàn sau, em của anh
tiếng thu còn đọng giữa trời xanh
không gian trở giấc đau ngàn dặm
nửa bước xuân thì, hương tóc em


Người vẫn chờ ta nơi ấy chăng,
tay gom ngàn kiếp dấu thề trăng,
và ngàn năm nữa ta ngồi đợi
đôi mắt thiên hà tan giá băng


Nửa đời phiêu bạt, nửa đời đau
thương ai tủi ngọc, phấn hương nhàu
đêm nay rượu nát hồn du mục
đợi đến bao giờ ta có nhau...
18/12/2015 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 19 tháng 1 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "NÁT HỒN DU MỤC"